Let's start with why! Chào cậu, Chúng mình là "Vì sao thế nhỉ!". Đây là chuỗi Minipodcast thường bắt đầu bằng những câu hỏi "Vì sao...?" dựa trên phương pháp First Principles Thinking - Tư duy Nguyên bản. Từ đó mang lại cho cậu những góc nhìn đa chiều về nhiều vấn đề khác nhau trong cuộc sống để có một tinh thần sống thật sự. Cảm ơn sự quan tâm và ủng hộ của các cậu rất nhiều! Thân mến, Vì sao thế nhỉ!
"Mẹ ơi!
Con biết ơn vì mẹ là mẹ của con, nhưng cũng xin lỗi vì đã là con của mẹ..."
Có những lời xin lỗi chưa bao giờ được nói ra, không phải vì không hối hận, mà vì quá đau để gọi tên.
“Con xin lỗi vì đã là con của mẹ”, lời xin lỗi dường như chính là tiếng thì thầm của một đứa trẻ đã lớn lên trong cảm giác mình là gánh nặng, là sự sai lầm, là câu hỏi âm ỉ: nếu con không tồn tại, liệu mẹ có nhẹ lòng hơn không?
Tập radio này dành cho những người con đã từng thu mình lại để vừa vặn với nỗi buồn của mẹ, từng xin lỗi vì sự hiện diện của chính mình, từng học cách yêu trong lo sợ bị từ chối. Chúng ta sẽ cùng ngồi lại, lắng nghe những khoảng lặng giữa ba mẹ và những đứa trẻ, để hiểu rằng: có những nỗi đau không sinh ra từ ác ý, mà từ những vết thương chưa kịp lành.
Cùng đón chờ nhé!
Có một tập Doraemon như thế này Nobita dùng khăn trùm thời gian để biến mình thành một cậu bé 5 tuổi, nhưng giữ nguyên toàn bộ trí nhớ hiện tại. Trong chốc lát, Nobita trở thành thần đồng, bài nào cũng làm được.
Nobita đã có một lợi thế ban đầu hoàn hảo so với bạn bè đồng trang lứa: một cậu bé 5 tuổi với trí tuệ vượt thời gian. Nhưng rồi sau đó, Nobita bắt đầu lười học. Không rèn luyện. Không cố gắng. Và cuối cùng, cậu vẫn là một học sinh lẹt đẹt đội sổ như trước đây.
Giả dụ đặt trong bối cảnh được tạo điều kiện tốt như một Nobita "thần đồng", liệu chúng mình có thành công được không, hay vẫn lặp lại thất bại cũ? Nếu cuộc đời cho cậu cơ hội thứ hai, thì cậu sẽ tận dụng nó như những gì cậu từng mong ước, hay sẽ lại tiếp tục lãng phí?
Hãy cùng Vì sao thế nhỉ đi tìm câu trả lời trong tập podcast ngày hôm nay nhé!
______
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=6AmkotXOQRWwwKDH2cUjsw
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=aWTJt-8_TbeJwPlI9ZnA5w
________
Chúng mình vẫn thường mải miết đi tìm định nghĩa cho hạnh phúc, cho tình yêu, để rồi đôi khi quên mất rằng, có những cảm xúc không cần phải đi đến cuối con đường, chỉ cần được cất giữ trọn vẹn để trở thành một phần ký ức đẹp nhất mà chúng mình từng có.
Vì sao thế nhỉ! tin rằng dù cậu chọn tiếp tục ngắm nhìn ngôi sao từ xa, hay dũng cảm bước tới gần hơn, thì mọi lựa chọn đều đáng được trân trọng bởi lẽ dù tình cảm dù có được hồi đáp hay không thì trong khoảnh khắc ấy, cậu đã sống trọn vẹn với trái tim mình bằng tất cả những chân thành.
Cùng ngồi lại lắng nghe số Radio hôm nay nhé!
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=TvjyUJI-Re6JRk3ZS0yz7w
____________________
Khẩu xà, tâm chưa chắc đã phật. Khẩu phật, tâm cũng có thể xà.
Tâm tốt không đồng nghĩa với việc có quyền làm người khác tổn thương. Nhiều người thường vịn vào lý do “tôi nói vậy để tốt cho bạn”, “miệng thì cộc nhưng lòng thì thương” để biện minh cho những lời nói cộc cằn. Thực tế, dù ý định xuất phát từ thiện tâm, thì ngôn từ gay gắt vẫn có thể để lại vết xước sâu trong tâm hồn người nghe. Lời nói, một khi đã thốt ra, có sức nặng riêng và có thể trở thành ký ức xấu, nhất là đối với những người nhạy cảm hoặc trẻ nhỏ.
Trong Bát Chánh Đạo, “Chánh ngữ” là một thực hành cốt lõi. Những cá nhân có lời nói như rắn độc không thể nào là biểu hiện của một trái tim hiền từ, nhân ái. Nếu khẩu đã xà, thì tâm cũng đã mang chút độc ác, bởi ngôn từ không thể tách rời khỏi bản chất của con người. Kể cả khi họ có thể viện lý do rằng đó là sự thẳng thắn, rằng họ không muốn giả dối hay che đậy sự thật, nhưng thật ra, đó chỉ là sự bao biện cho thái độ thiếu tử tế. Một người thực sự tốt bụng, khi họ muốn nói lên sự thật, họ sẽ chọn cách nhẹ nhàng và tinh tế hơn để người nghe có thể tiếp nhận mà không cảm thấy bị xúc phạm.
Còn cậu, cậu nghĩ sao? hãy cùng đón nghe tập podcast này nhé!
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=oo8RzMPRQtijJAs8uNNTew
_____
Ta vẫn thường hay thấy những đứa con gào thét, quả quyết rằng: “Con sẽ không bao giờ lấy một người vũ phu giống ba!” Hay “Thà chết chứ con sẽ không nhẫn nhục như cái cách mẹ vẫn làm.” Chắc hẳn không ít lần chúng ta nhận thấy những đặc điểm xấu xí trong con người cha mẹ mình và tự hứa rằng sẽ không lặp lại những sai lầm đó. Ấy nhưng, đến sau này, đứa trẻ ấy phải rùng mình nhận ra, bản thân đã vô thức trở thành dáng vẻ mà mình đã rất căm ghét, thành một kẻ mang tổn thương và lại đi làm tổn thương người khác.
Vậy vì sao những người từng bị tổn thương lại dễ khiến người khác tổn thương?
Thực tế, người từng bị tổn thương không đáng trách, nhưng nếu không chữa lành, họ có thể vô thức trở thành "kẻ làm tổn thương". Mỗi người mang một vết thương vô hình. Vì vậy, hãy lựa chọn chữa lành thay vì lây lan nỗi đau. Chỉ khi hiểu mình, ta mới không vô tình làm người khác đau như chính ta từng đau.
Cậu suy nghĩ sao về vấn đề này? Hãy cùng đón nghe tập podcast tới đây nhé!
follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://spotify.link/6fmQ5gSbZXb
______
Vì yêu, ta có thể trở nên ngây ngô, mù quáng, để rồi dấn sâu vào những hành trình mà ta chẳng thể đoán trước được. Chính trong sự dại khờ ấy, ta mới thực sự cảm nhận được sự sống động của tình yêu, một thứ vừa khiến cảm xúc của ta có thể bay cao đến vút ngàn, vừa có thể kéo ta tới vực sâu đau đớn đến tận cùng. Dù có ngã, dù có lạc lối, ta vẫn muốn tiếp tục bước đi, vẫn muốn giữ lấy thứ cảm xúc ấy như một ngọn lửa bền bỉ, soi sáng và sưởi ấm hành trình của mình. Hôm nay, hãy cùng chúng mình lắng nghe những lá thư được gửi đi từ những tâm hồn từng vì yêu mà dại khờ, vì yêu mà đánh đổi lý trí để xem họ đã trải qua những gì nhé.
Cuối cùng thì ai mà chẳng từng mất trí vì tình yêu, rồi cũng lại lý trí vì tình yêu.
Mong rằng, những vì sao lấp lánh của mình dù đã hay đang bị tổn thương vì sự dại khờ ấy, có thể chữa lành bằng cách ôm nó vào lòng để biết mình đã từng có thể hết mình mà yêu như thế nhé!
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://spotify.link/5Qh8aoWXAXb
_______
Người ta thường tin rằng, yêu đủ lâu thì sẽ đi đến một kết thúc viên mãn bằng một đám cưới trong mơ . Nhưng thực tế lại không dịu dàng như thế. Có những mối tình đi qua 7 năm, 8 năm, 10 năm… rồi tan trong một buổi chiều bình thường. Không cãi vã, không phản bội, chỉ là không còn đủ cảm xúc để bắt đầu lại.
Chúng ta cứ nghĩ “còn yêu là còn ở lại,” nhưng tình yêu không tự lớn lên theo năm tháng, nó cần được lựa chọn, nuôi dưỡng, và nâng lên thành một cam kết. Hóa ra, điều giết chết một mối tình lâu năm không phải là người thứ ba, mà là thời gian, khi nó khiến cả hai thôi cố gắng.
Khi không ai dám chọn, không ai dám bước, thì 7 năm cũng chỉ là con số đếm ngược đến chia tay.
Đây không phải câu chuyện của riêng ai, mà là câu chuyện của những người từng yêu hết mình, nhưng không đủ dũng cảm để đi đến cùng.
Tập podcast tới đây, sẽ dành cho những ai từng yêu dài, từng chờ lâu, và từng phải rời đi trong im lặng.
Cùng đón nghe nhé!
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=TfaG0na6Sq6r-8YQI71yJw
___________
"Dự định 5 năm tới của em là gì?" Mình vẫn nhớ như in câu hỏi ấy từ chị HR trong một buổi phỏng vấn cách đây đã lâu. Mình ngập ngừng nghĩ đại một dự án "vĩ mô" nào đó, trong đầu còn thầm nhủ “chả nhẽ nói em sẽ cố gắng lên chức phó phòng rồi tiến tới cái ghế của trưởng phòng”? nhưng thú thực, trong đầu mình trống rỗng, thậm chí đến việc trưa nay ăn gì mình còn băn khoăn mãi, huống hồ là mục tiêu sự nghiệp 5 năm xa vời..
Trong lòng mình vẫn có một khoảng trống mơ hồ về tương lai. Nhiều khi đi làm chỉ để đến cuối tháng nhận lương, chi trả tiền sinh hoạt phí, mua sắm, để rồi lại hết tiền và lại đi làm, lĩnh lương. Có những ngày chạy deadline hục mặt, mệt rã rời mà chỉ biết khóc trong lòng giá sau này lấy được chồng đại gia để được bao nuôi. Ấy nhưng mà đâu dễ gì mà lấy được chồng đại gia, mà nếu có ăn may đi chăng nữa thì lấy được rồi thì chắc gì tương lai đã không “mịt mù” nữa. Thế là lại tặc lưỡi rồi hì hục bán mình cho tư bản và tiếp tục luẩn quẩn trong con đường dài ngoằng nhàm chán.
Chắc hẳn mỗi chúng ta đều đã từng trải qua những ngày mông lung về con đường phía trước, cảm thấy bản thân mình mãi loanh quanh trong một lối mòn cũ mà không thoát ra được. Cậu có một công việc ổn định nhưng không có đam mê, một mối quan hệ đã hết cảm xúc nhưng không đủ dũng cảm để buông tay, hay một dự án đã tốn nhiều thời gian, công sức nhưng không thấy khả quan?
Vậy làm thế nào để thoát khỏi vòng lặp vô định ấy, để tìm lại động lực và định hướng cho con đường tương lai? Hãy cùng Vì sao thế nhỉ tìm kiếm câu trả lời trong podcast ngày hôm nay nhé!
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=dqVzHs8XSSydWo8ovpg8vw
_________
Có bao giờ cậu cảm thấy xấu hổ vì những vết nứt trong đời mình?
Một trái tim tan vỡ sau một cuộc tình dang dở, một ước mơ đành phải khép lại vì những gánh nặng cơm áo gạo tiền, hay một sai lầm khiến cậu mãi day dứt và không thể tha thứ cho chính mình. Chúng mình đã từng cố gắng che đậy, chối bỏ, để rồi thu mình lại trong chiếc vỏ ốc gai góc chất chứa những vết thương lòng vô hình bên trong.
Nhưng cậu biết không, chúng mình thường quên mất một điều: những vết nứt là nơi ánh sáng chiếu vào. Đó không phải là dấu hiệu của sự kết thúc, mà là bằng chứng cho việc ta đã từng can đảm sống, đã từng yêu hết mình và vấp ngã rồi lại đứng lên. Hôm nay, hãy cùng Vì sao thế nhỉ! Radio đi tìm thấy sức mạnh và lòng dũng cảm từ những vết nứt trong tâm hồn của những "lá thư không gửi" số tuần này nhé!
Follow thêm dự án Truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=MS7bqKCkQyOL7UhNJtk-GQ
_________________
Có những ngày sáng chói rực rỡ, có những đêm u ám như rơi xuống vực sâu. Ban nãy vừa cười nói vui vẻ, ngay sau đó có thể ảm đạm u uất ngay được. Ấy là một vài mô tả ngắn gọn cơ bản về người mắc rối loạn lưỡng cực, đứng giữa hai bờ hưng - trầm cảm.
Người mắc bệnh không chỉ thay đổi về tâm trạng mà còn về mức năng lượng, hành vi, khả năng nhận thức, và lối sinh hoạt hằng ngày. Trong trạng thái hưng cảm, họ có thể trở nên hưng phấn thái quá, nghĩ rằng mình có thể làm được tất cả, có sức mạnh vô hạn. Trong khi đó, ở giai đoạn trầm cảm, họ rơi vào tuyệt vọng, kiệt quệ, mất hết động lực sống.
Người ta hay gán mác cho người những kẻ mắc bệnh này là “ đồ tâm thần”. Nhưng sự thật không phải như vậy. Trong tập podcast tới đây, hãy cùng Vì sao thế nhỉ tìm hiểu về căn bệnh tâm lý này nhé!
Follow thêm dự án truyện ngắn của chúng mình tại @lunglinhlaploe nhé!
https://open.spotify.com/show/2dST4hyJBtQiQlQsql1Mvl?si=044q-uu4RpGn-9-nqUp6VQ
_______
Ta yêu nhau vì điều gì?
Cậu có còn nhớ khoảnh khắc trái tim mình loạn nhịp vì một ai đó không?
Khoảnh khắc ấy, thế giới dường như thu nhỏ lại, chỉ còn vừa vặn hình bóng một người. Mọi thứ về người ấy bỗng trở nên đặc biệt, từ nụ cười, ánh mắt, giọng nói ấm áp hay chỉ đơn giản từ những thói quen nhỏ nhặt nhất. Cậu bắt đầu để ý những điều vu vơ, mỉm cười một mình khi nghĩ về họ, và cảm thấy bối rối khi vô tình chạm mặt.
Giống như một ngày hè oi ả bỗng có cơn mưa rào bất chợt, tưới mát khu vườn tâm hồn và khiến mọi thứ xung quanh bừng lên sức sống mới. Đó là khoảnh khắc tình yêu gõ cửa khiến cậu bỗng thấy cuộc đời này thật đáng yêu biết nhường nào.
Vậy liệu những cảm xúc đó chỉ là cơn cảm nắng nhất thời, hay cậu có bao giờ tự hỏi bản thân mình yêu người đó vì điều gì? Vì ngoại hình, tính cách, trí tuệ thông minh hay vì một khoảnh khắc đặc biệt nào đó?
Và rồi thời gian trôi qua, khi những rung động ban đầu dần lắng xuống, hoặc khi cậu nhận ra rằng ai đó khác cũng có những điều đặc biệt tương tự, vậy thì điều gì sẽ giữ cậu ở lại, khiến cậu vẫn muốn nắm giữ bàn tay ấy, vẫn muốn cùng người ấy đi qua giông bão cuộc đời?
Rốt cuộc chúng ta yêu người đó vì điều gì, và vì điều gì mà họ yêu ta? Trong tập podcast này, hãy cùng Vì sao thế nhỉ! đi tìm câu trả lời nhé!